....:::CHƯƠNG 1:::... "Ê mày đi chơi đâu không chán quà à!" Khiết Băng vắt chân lên bàn, miệng nhai cao su, những ngón tay thon dài lướt nhẹ trên bàn phím.
Tôi là Vưu Giai Kỳ, hiện đang học lớp 10A15, lớp cuối khối 10. Các thầy cô, bạn bè trong trường đều nói rằng lớp A15 là lớp dốt nhất khối, còn bên ngoài trường những người làm cha làm mẹ thì coi đó là một vị trí vô cùng quan trọng.
"Tôn Vỹ Lam, sáng bảnh mắt rồi mà còn ngủ gì nữa! Mau dậy ngay cho mẹ...!!!" Vâng đó là tiếng kinh thiên động địa của Hoàng Như đại nhân. Tôi mơ màng mở mắt nhìn xung quanh, sao tối thui vậy? Phải mãi một lúc sau mới định vị được mình đang nằm ở gầm giường.