Một tiếng “Bộp” vang lên trong căn phòng cũ kỉ.
Trên giường là 1 vị cô nương với tướng ngủ “cực kì đẹp mắt” , hai chân dang ra để thành hình chữ đại, chiếc chăn mục nát được vắt ngang eo, nếu để ý kỹ sẽ thấy trên người vị cô nương này toàn là vết trầy xước, còn xuất huyết nữa chứ.
Vào một ngày đẹp trời Tử Nhan lười biếng dựa lưng vào ghế sô pha ăn trái cây.
Vừa ăn gương mặt xinh đẹp ánh lên một tia hài lòng không dễ thấy.
Thật sự thoải mái mà.
Vị nữ trợ lý bên cạnh khóe mắt giật giật nhìn mỗ mèo lười nào đó.