“Mang cái này qua đi, cẩn thận một chút.”
Thiệu Vĩnh Côn nói, bưng chiếc khay đi vào trong đại sảnh.
Minh nguyệt lẻn vào tầng tầng mây đen, phương xa truyền đến tiếng sấm mơ hồ, vài hạt mưa loạn rơi xuống, trong rừng gió gào thét trở nên lạnh lẽo ác liệt, cuốn lên tầng tán lá mềm nhẹ, phát ra tiếng tách tách vang vọng.
Nghe nói nghe nói ngày thứ ba, tháng hai là ngày đen nhất của cậu, trước khi ra ngoài, mệnh lý sư gà mờ của Ngự Phong Đường đã bói cho cậu một quẻ, nói hôm nay cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu nên việc gì cũng không nên làm.