Ánh trăng có chút ảm đạm, màn đêm giống như một cái bát lớn bao phủ cả mặt đất. Đêm đen nhánh mang mực đậm nặng nề vẽ loạn ở phía chân trời, che đi mặt trời khi nãy còn lấp ló. Ngay cả một ánh sao nhạt cũng không có.
"
Bang
!"
Một bàn tay nặng nề tát lên mặt nàng,
Lâm Sơ Cửu(
林初九
)
phát hiện, chính mình cư nhiên bị đánh bay ra ngoài......
Nàng đây là có bao nhiêu yếu nhược?