Ngọc Tiểu Tiểu ngẩn người ngồi trước gương đồng, trong gương là thân thể của một cô bé mười ba tuổi, một thân cung trang, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, làn da trắng nõn, vừa nhìn là biết là một bé gái sống an nhàn sung sướng.
Trời đông giá rét, tuyết đã rơi liên tục mấy ngày, đất trời trắng xóa. Miếu Thành Hoàng phía tây kinh thành bị vứt bỏ nhiều năm, đã sớm bị thế nhân quên lãng. Sau một đêm tuyết ngừng rơi, thiên không lại âm trầm như trước, không thấy rõ ánh trăng sao.