Ta rút chiếc trâm bạc trên đầu, mớ tóc được vấn cũng theo đó rơi xuống, vươn trên vai ta.
Gặp nhau năm mười sáu tuổi, cùng nhau đi qua chuỗi ngày thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời, khi nắm tay đi qua chông gai, sóng gió, em vẫn nghĩ, anh là người hiểu em nhất, yêu thương em nhất, trân trọng em nhất, người khác sẽ không nhưng anh sẽ tha thứ và bao dung cho con người em cả đời này…n
Thế nào là đúng? Thế nào là sai? Yêu người nào là đúng? Còn yêu người nào là sai? Chỉ muốn yêu một người, bằng tấc cả những gì mình có. Không nuối tiếc, không hối hận. Có mấy ai làm được?
Chu Tâm năm nay mười lăm tuổi, ở cách nhà cô hai căn, bà lão Tần mới có đứa cháu ngoại chuyển về sống cùng, nghe đâu là hơn cô hai tuổi, chiều đó Chu Tâm đứng ở cửa nhìn thấy một cậu con trai vóc người cao gầy, làn da trắng xanh, gương mặt thanh thoát, sống mũi cao, đôi mắt hoa đào, so với Lục Ng