Vũ Dương Nguyệt Dạ mở mắt ngồi dậy. Cứ đúng 6h là cô thức không cần đồng hồ. Cô s* s**ng bên cạnh theo thói quen. Lạnh lẽo. Xem ra hắn đã rời giường từ lâu. 'Hắn' ở đây là Bạch Hoàng Thiên, chồng của cô. Dạo này hắn có vẻ bận rộn, về nhà rất khuya, tầm 9, 10 giờ mới thấy mặt.
Tại một nơi nào đó trên Tân thế giới... Cộp... cộp... Tiếng giày cao gót nện vào nền gỗ đều đều. ”Shanks, Cass tới rồi.”, tiếng người vang lên.
Trong 1 căn biệt thự lớn, một cô gái đang ngồi trên ban công tầng 3 nhâm nhi ly rượu vang. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn trầm ngâm, ngón tay gõ trên bàn thành nhịp. Chiếc váy trắng cô mặc tung bay làm người ta có cảm giác đang nhìn thấy một tiên nữ giáng trần.
Hoàng Phủ Dạ Mặc dạo này ngập đầu trong đám tấu chương của các đại thần, đến giờ phút nghỉ ngơi cũng vô cùng hiếm hoi. Hắn buông bút lông xuống, mệt mỏi day day hai bên thái dương. Không biết nàng đang làm gì nhỉ? Thật muốn tới gặp nàng.