Giữa đêm, trời đột nhiên đổ mưa sầm sập, cánh rừng dãy núi gần xa, sông suối khe sâu lớn nhỏ, thảy đều trở nên nhạt nhòa trong cơn mưa bất chợt, rồi dần dần trở nên vô hình.
Trăng trung thu sáng vằng vặc.
Bóng quế đung dưa, hương thơm ngan ngát. Trời vừa chạng vang, vô vàn ngọn đèn lồng bọc sa mỏng đã được thắp trên cây quế, soi bóng xuống mặt nước lung linh, điện ngọc lầu quỳnh,  bóng hoa gió lộng, nhất thời chẳng biết là cảnh nhân gian hay tiên cảnh.
Thế giới trước mắt dường như sáng bừng lên.
Ngày xuân, lầu nhỏ, cửa khép hờ. Anh đào nở rộ ngoài song, tựa hồ chỉ cần một cơn gió nhẹ là lả tả rụng xuống, biến thành ráng hồng đỏ rực tan đi.
Vương Thược bước vào phủ Vận vương trong một chiều xuân âm u.