“Tử Ngạn, sao em không cho anh một cơ hội?” Phàm Dịch nắm bờ vai mảnh khảnh của Tử Ngạn không ngừng hỏi. “Tại sao? Em biết thừa anh yêu em như thế nào sao không cho anh thử một lần? Tại sao lại là Đường Uy khốn nạn kia mà không phải anh” Vừa hỏi nước mắt Phàm Dịch lại càng rơi nhiều hơn.