Lâm Khả Hoan mở to mắt, trong phòng một mảnh hắc ám. Vươn người sang bên cạnh chỉ thấy ga giường trống rỗng, vốn đang mông lung trong cơn buồn ngủ, trong lòng dâng trào nỗi bi thương khôn tả, cô một lần nữa nhắm mắt lại và nước mắt nhịn không được lại tuôn rơi.
Ngoài cửa xe, trên cả con đường đại lộ đều là đầu người di động và dòng
xe cộ tranh nhau đi đường. Ai, quốc tế hóa hiện đại chính là giống như
vậy đấy, cho dù giữa trưa ngày hè nắng đỏ lửa, giao thông vẫn như cũ
chen chúc nhau đi đến làm cho người tôi thở dài.