Triều đại Đại Thuận, Thiên Vũ đế, năm thứ hai mươi mốt. Ban đêm trăng tỏ sao sáng, đột nhiên trên trời có tiếng sét nổ mang, nóc hoàng cung đại nội chấn động run rẩy mấy cái, nhưng không thấy mưa.
Đại lục Thiên Cương, Lương quốc, thôn Khí Phàm. Lúc Tây Lăng Dao khôi khục lại ý thức, chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng khó chịu, giống như có hàng vạn con kiến đang g*m c*n, vừa tê vừa ngứa.