01. Thức dậy sau khi ngủ một giấc, Lục Phong biến thành mèo con của Du Am, có bộ lông xù xù. 02.
“Sau đó bắn lên mặt em.” Sau khi Sở Kiều mở điện thoại di động, tin nhắn bất thình lình xuất hiện trước mắt. Cậu dùng nhịp điệu có thể nói là bình tĩnh, nâng kính mắt, mặt không thay đổi nhấn xoá, vứt điện thoại di động trở lại trong túi.
Ở trường, nơi Lâm Úy thích nhất là thư viện. Bởi vì trong thư viện rất yên tĩnh, giữa người với người không cần phải giao tiếp dư thừa, cậu là cậu, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái mà tự do ngẩn người. Chỉ là ngẩn người mà thôi, chứ thật ra cậu không thích đọc sách lắm.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ở  trường học, nơi mà Lâm Úy thích nhất chính là thư viện. Trong thư viện rất yên tĩnh, sẽ không có chuyện giao tiếp giữa người với người, anh là anh, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái ngẩn người. Chỉ để ngẩn người mà thôi, thật ra cậu không thích đọc sách cho lắm.
Bóng đêm trầm lắng, yến tiệc linh đình. "Thầy Phó, thời gian vừa qua được anh chỉ bảo nhiều, xin kính anh một ly."
Bình Châu là thủ phủ của Tấn Trung*, phía nam thành có tòa Thuần Viên, là tư dinh của tổng tư lệnh lục quân Lục Trọng Sơn. (*)Tấn Trung (tiếng Trung: 晋中), là một địa cấp thị tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc. Tấn Trung có diện tích 16408 km², trong đó khu vực thành thị là 1327 km².
Ra khỏi cửa quan Tham Hợp chính là địa giới của người Hồ.