Ánh trăng như sương, nhẹ nhàng rơi rớt, lại chẳng thể nào đẩy lui bóng đêm dày đặc. Bầu không khí giằng co trầm trọng bao phủ Sương Nguyệt cung tráng lệ. Một đạo bóng đen đẩy cửa mà vào. Thiên hạ trên giường ngủ say lại không có nửa điểm phát hiện, vẫn ngủ trầm.