"A Âm, dạo gần đây tình hình dịch bệnh lại biến đổi rồi, con có thể trở về thì về sớm một chút nha!" "Dạ, dạ, biết rồi ạ, để con đặt vé ngày mai về ạ!" Bảo Âm vừa sắp xếp đồ đạc, vừa nói chuyện với bạn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Đàm Ngọc Dao khi còn sống, khác hẳn với bạch phú mỹ*. (*cô gái đẹp, giàu có và có làn da trắng.) Trắng là trắng, giàu cũng rất giàu. Nhưng không liên quan gì đến sự xinh đẹp. Cô được các bạn học đặt cho một cái tên là Đại Kiều.
"Phù... mệt c.h.ế.t ta rồi, cuối cùng cũng trốn thoát được." Nam Khê vươn thẳng lưng, lau mạnh mồ hôi trên mặt, quay đầu nhìn vùng cát vàng xa xa, trong lòng không nói nên lời sự xúc động.