Không muốn ngồi vào ghế của người đã khuất, Christian tiến tới trước bàn làm việc của Don Jarrod, tựa hờ vào mép bàn. Phòng làm việc của ông già nằm ở tầng thượng của Điền trang Jarrod trong khu vực dành riêng cho gia đình. Ở khu nghỉ dưỡng Jarrod Ridge này, mọi thứ đều lộng lẫy, xa xỉ.
“Tôi biết là cô đang nghĩ tôi hấp dẫn”. Jefferson nở một nụ cười tự mãn. “Hấp dẫn ư?” Maura rướn người lên trông rất ngầu. “Anh có tin là tôi dễ bị đàn ông dẻo miệng hạ gục không?”.
"Tôi bị cho leo cây rồi." Jackson đóng điện thoại tách một tiếng. Đặt ly rượu rỗng không xuống mặt quầy bar bóng loáng, anh ra hiệu với bartender - Eddie, người đàn ông già dặn hơn với đôi mắt đầy hiểu biết, để đổ đầy ly.
“Có lẽ từ đầu đến cuối em chỉ giỡn chơi với tôi thôi, Julie.” Cô thở phù ra, cảm thấy chán nản. Nếu anh còn tiếp tục tin như thế, vậy thì năm nay sẽ khổ sở cho coi. “Tôi đã bảo là không có giỡn, Travis, tôi không làm thế.”
“Anh bị ám ảnh rồi.” Travis King nhìn anh trai và mỉm cười. “Và theo cách tiêu cực.” “Em đồng ý.” Jackson King lắc đầu nói. “ Tại sao chuyện này lại quá quan trọng với anh đến thế chứ?”