Đỗ Băng Nhi mười lăm tuổi cố nén nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cố gắng an ủi thiếu phụ trung niên sắc mặt xám tro, hình dáng mảnh dẻ, cạn kiệt tinh thần nằm trên giường gỗ Cô chắp tay trước ngực cầm thật chặt tay của mẹ,sợ vừa để xuống liền biến thành thiên nhân vĩnh cách.