Tôi là một gốc hợp hoan sinh trưởng ở đài ngắm sao núi Kỳ Bàn, đã được 400 cái xuân xanh.
Vốn dĩ tôi là vô tính, nhưng từ năm hai trăm ba mươi hai tuổi, khi đó
thấy một đôi nam nữ đứng trước mặt thề non hẹn biển, tôi đã quyết tâm
thân này từ đây về sau là thân con gái.
Cung Cẩm Lan ở bên hiên phòng nhàn nhã xoay đi xoay lại chậu hoa mẫu đơn.
Người khoác cẩm bào sắc tim, lưng thắt đai ngọc, dưới vành mũ là một
gương mặt thanh tú được chăm sóc cẩn thận, tuy đã ngoại tứ tuần, nhưng
Liễu khói cầu sơn
Màu xanh rèm gió[1]
Cảnh sắc Kinh Châu đang dần chuyển sang
tiết trời đẹp nhất. Mới sáng sớm, phủ châu mục đã rộn rã hẳn lên, chim
khách cũng đến góp vui, hót líu lo trên cành cao.
Sư phụ vẫn nói ta ngây thơ chậm lụt, quá mức thật thà. Thật ra không thể trách ta.
Cung Cẩm Lan ngồi dưới mái hiên không nhanh không chậm loay hoay một chậu
mẫu đơn. Trường bào gấm tím, đai lưng bằng ngọc, dưới mão quan là một
gương mặt tuấn tú được bảo dưỡng thỏa đáng, dù đã ngoài bốn mươi, nhưng
Edit: Pthu
Trận tuyết mùa đông đầu tiên thong dong
đến chậm, bay lả tả tới hơn nửa đêm mãi tới gần sáng mới ngừng lại dù
vẫn vương vấn chưa dứt hẳn. Thành phố Z trầm lắng đìu hiu bị trận tuyết
này tẩy trắng rõ ràng, sáng bừng hẳn lên.
Kiếp trước A Viên là một con mèo nhỏ.
Ngày đó, tiểu chủ nhân Kế Diêu ôm nàng khẽ nói:
- “Nghe nói mèo có chín cái mạng.”
Nương hắn bận bịu thêu hoa thoáng gật đầu, “Ân”
Trong điện Phi Hương tường vân mịt mờ, Tuyết Họa Nhi không yên lòng cầm phất trần, cái có cái không quét dọn chiếc lư hương trong tay.
Hoàng cung Đại Châu người người đều biết Mộ Dung hoàng hậu có một sở thích kỳ quái, đó là xé đồ.