Đầu xuân tháng hai, tuyết bắt đầu tan dần, mầm non chuẩn bị đâm chồi, nhưng hơi lạnh vẫn còn buốt giá.
“Xoạt——”
Một chậu nước lạnh hắt thẳng xuống.
Cái lạnh thấu xương như một bàn tay vô hình kéo mạnh về sợi ý thức mơ màng đang chìm dần vào cõi vĩnh hằng.
Ngày lập xuân, trời quang mây tạnh.
Bên trong viện bảo tàng Cố Cung, có hai nhân viên—một nam một nữ—đang đi quanh sân để chụp ảnh tư liệu.