Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc.
Tôi là một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, khi nắm trong tay cái bằng tốt nghiệp cùng với một cuốn sổ tay tìm việc mong mỏng, trong lòng còn hơi ngơ ngác, như thể đang nằm mơ.