"Chào mừng các bạn đã đến Học viện Quốc tế Nam Hải. Tôi là Tạ Y Nhiên-đại diện cho học viện nhiệt liệt chào mừng các bạn đến với Nam Hải!" Cô đứng giữa hội trường giọng nói dõng dạc, cuối đầu chào.
Từ hồi còn nhỏ xíu xiu, Quân Huyền đã bị mẹ nói là không có duyên với tiền bạc. Thế nên sau khi qua đời, bà chỉ để lại cho cậu một cây bút vẽ mắt tầm thường, được cho cũng không ai nhận.
"Em nghĩ chúng mình không thể tiếp tục nữa." Người phụ nữ rút khăn giấy chặm vết kem trên bờ môi mọng sau khi xơi đĩa bánh waffles trái cây, vắt chéo chân trong chiếc váy quây cúp ngực màu tím, ngữ khí nhạt thếch: "Hãy giải thoát cho nhau."
Bầu trời âm u, không khí nực nội của mùa hè không hề giảm bớt. Từng cơn gió oi bức lùa vào nhà thi đấu, áo sơ mi đẫm mồ hôi dán vào lưng Bộ Thư gần như xuyên thấu. Trên khán đài ồn ào tiếng cổ vũ.