Khi tôi tỉnh dậy, phía bên kia giường thật lạnh lẽo. Tôi duỗi các ngón tay, tìm kiếm hơi ấm của Prim nhưng chỉ chạm phải bề mặt thô ráp của tấm ga nệm bằng vải bố. Hẳn con bé đã gặp ác mộng và tót sang ngủ với mẹ. Cũng phải thôi. Nó hẳn đã mơ về ngày chiêu quân.
Tôi nhìn trân trân xuống giày, săm soi lớp tro mỏng đậu xuống nền da sờn rách. Chiếc giường mà tôi dùng chung với em gái Prim từng được đặt tại chỗ này. Đằng kia là bàn bếp. Những viên gạch ống khói bị thiêu rụi thành tro trở thành điểm tham chiếu cho phần còn lại của ngôi nhà.