Truyện trọng sinh là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật chính được đưa trở lại cuộc sống trong một thời gian trước đó với kiến thức và kinh nghiệm từ cuộc sống trước đó. Thể loại này thường khám phá quá trình trọng sinh của nhân vật và cách họ sử dụng kiến thức của mình để thay đổi cuộc sống và vận mệnh của mình. Trong truyện trọng sinh, nhân vật chính thường nhận ra rằng họ đã có một cuộc sống trước đây và có cơ hội sống lại. Họ mang theo những ký ức và kiến thức từ cuộc sống trước đó và sử dụng nó để thay đổi số phận của mình hoặc ngăn chặn những sự kiện xấu xảy ra.

Truyện trọng sinh thường tập trung vào việc xây dựng một cuộc sống mới và thay đổi tương lai của nhân vật chính. Họ có thể thay đổi quan hệ với những người xung quanh, phát triển tài năng và sự nghiệp, hoặc tạo ra những tình huống mới để đạt được mục tiêu của mình. Thể loại truyện trọng sinh mang đến một cảm giác thú vị và hứng thú cho độc giả, khi cho phép họ tưởng tượng và mơ ước về việc có cơ hội sống lại và thay đổi cuộc sống của mình. Nó cũng thường mang đến sự đồng cảm và hy vọng, khi nhân vật chính có cơ hội khắc phục sai lầm và đạt được thành công mà họ không thể có trong cuộc sống trước đó.

Truyện trọng sinh có thể thuộc vào nhiều thể loại khác nhau như ngôn tình, tiên hiệp, huyền huyễn, lịch sử, và đô thị. Tùy thuộc vào cốt truyện và bối cảnh, truyện trọng sinh có thể mang đến những câu chuyện hấp dẫn và đầy sự thay đổi cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại trọng sinh đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi) hay Nữ Nhi Lạc Gia.

Mặt trăng tròn vằng vặc chiếu lên trên một ngôi làng... Trong một căn nhà gỗ, tiếng gào thét của một vị nữ nhân liên tục phát ra: “A, a, a... đau quá!” Một vị nữ tính khác phát ra âm thanh: “Cố lên phu nhân, sắp ra rồi! Sắp ra rồi!”
"Thịnh trữ, nghe nói ngươi trước kia đã vào tù? Chúng ta là năm sao cấp khách sạn, chiêu đãi đích đều là quyền quý. Tuyệt đối không thể thu thân gia không rõ bạch đích nhân." Quản lí nhân sự là cái nữ nhân ăn mặc thời , tinh xảo đích trang dung.
Trong phòng khách một nhà hàng nổi tiếng, Đinh Nhược Thủy nhìn nữ nhân uống gần như say khướt bên cạnh mình, có chút bất đắc dĩ lấy lại ly rượu trong tay của nàng. "Ngươi mời ta đến cùng ngươi ăn cơm hay chỉ là tìm lý do để mua say?"
"Kiều Thời Niệm, chúng ta đã ly hôn, không còn một chút quan hệ gì." "Ra ngoài ư? Cô đời này cũng đừng mong rời khỏi bệnh viện tâm thần." "Hoắc Nghiên Từ, nếu có kiếp sau, tôi tuyệt đối sẽ không yêu anh." Đau đầu quá.
Cung điện có một nơi bốc cháy rực rỡ. Diệp Phi Linh nhếch khoé môi cười nhạo, nàng biết cấm vệ quân sẽ rất nhanh tiến về đây. Như thế thì có sao?!
Hà thành. Bình minh ló dạng phía chân trời, báo hiệu một ngày mới đã đến.
Ta nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, nhịn không được giơ tay lên dụi dụi mắt mấy cái, mở mắt ra, hình ảnh đó vẫn không đổi. Ta lại tự tát cho bản thân một cái, cảm nhận sự đau rát nơi má phải, rồi giật mình lẩm bẩm: - Ta…ta…thực sự….sống lại rồi sao!?
Chiêu Thông 10 năm, thiên tử Vạn Thọ tiết buông xuống, trong cung đã là giăng đèn kết hoa, hoàng thành nguy nga, thời tiết rét đậm, trên cây lại dùng giống hoa giả cột lấy, phảng phất ngày xuân giống nhau, sắc màu rực rỡ.