Trong khoảnh khắc phi thuyền nổ tung, thân hình Giang Nguyên bị ánh lửa nuốt trọn. Bên tai cậu vang lên tiếng nhạc êm ái. Thiên đường cũng có âm nhạc à? Giang Nguyên nghĩ đến đây, trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, cậu đột nhiên mở bừng hai mắt.
Thế gian này có một ngọn núi tên là Bất Độ*, ở nơi này thần tiên cũng không thể qua. (Bất Độ: Không thể qua)
"Lạnh." "Lạnh quá." Trên giường đơn tối tăm chật hẹp, nam nhân, không, nói cho đúng hẳn phải là một cậu bé, lông mày nhíu chặt, môi nhỏ khô nứt hơi mím lại, giống như đang nói mớ.