“Sau khi kết thúc phần mở đầu của ca khúc, cần phải vào chương chính. Khoảng thời gian quả thực đã cách xa quá lâu... Nhưng, cái ngày này rốt cuộc cũng đã đến.
Lúc chạng vạng tối, nắng chiều đã xuống, nhưng đèn điện lại chưa được mở. Ngoài cửa sổ bị bóng cây che lấp, khiến cho ánh sáng phía trong hành lang hẹp dài càng thêm u ám.
Mở Đầu Ông từng cho rằng tất cả đều đã đi qua. Đúng vậy, ít nhất từ bên ngoài nhìn vào, ông đã sống ở một thế giới khác rất nhiều năm. Hỉ nộ ái ố, buồn vui hợp tan của người phàm trần đều không có quan hệ gì với ông nữa rồi.
Tiết trời đã vào đông, trận mưa lạnh mở đầu một ngày mới khiến cảnh trời đất vốn đã âm u lại càng trở nên lạnh lẽo. Gió thổi vù vù, những chiếc lá khô còn sót lại trên cành, sau một hồi vật vã, đành bất lực để bị cuốn vào trong gió