Khi ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu tới đỉnh đầu anh, miệng tôi đã há to đến mức sắp nứt ra.
Một giọng nói trầm lạnh rõ ràng chậm rãi vang lên.
"Chào mọi người, tôi là giảng viên chính của môn tâm lý học này, tôi họ Tưởng."
Khi ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu tới đỉnh đầu anh, miệng tôi đã há to đến mức sắp nứt ra.
Một giọng nói trầm lạnh rõ ràng chậm rãi vang lên.
"Chào mọi người, tôi là giảng viên chính của môn tâm lý học này, tôi họ Tưởng."
Khi về kí túc xá tôi thấy Chu Hân đang ngồi ở trên ghế bập bênh của tôi ăn nho.
Cô ta vừa nhìn thấy tôi liền vội vã chạy lại hỏi: "Thế nào rồi, Lạc Lạc, hôm nay ở thư viện có chăm chỉ học hành không? Tớ lại mua cho cậu một đống tài liệu ôn tập mới này."
Khi tôi và Thẩm Đường đang đứng chờ thang máy ở KTV, không ít nam sinh liên tục liếc nhìn về phía chúng tôi.
"Đó có phải là hoa khôi Ôn Kiều không? Ngoài đời còn đẹp hơn cả trong ảnh."
"Đúng là thần tiên tỷ tỷ! Tôi cũng muốn có một bạn gái như thế."