Chiến trường khói bụi mù mịt, hàng đống kiến trúc đổ sụp, mùi máu tươi, sắt thép cùng cháy khét quyện lại với nhau, khuấy ý thức của Dương Hằng thành một đoàn bột nhão. Hắn mơ mơ màng màng đứng đó, cả người khoác lên sắt thép bọc giáp năng nề, ép cho hắn không thở nổi.