**Nhân gian như sương khói. Mộng ảo tựa tiên thần. Ngàn năm qua chớp mắt. Đọng lại từng vết chân.** Đông đến, mặc dù không có tuyết rơi, nhưng từng cơn gió lạnh, mang theo cái rét cắt da cắt thịt, cứ rít gào thổi tới.