Truyện tiên hiệp còn gọi là truyện tu tiên hay truyện tu chân kể về quá trình tu luyện của nhân vật chính trải qua rất nhiều khó khăn và vất vả để tu luyện vì tư chất kém hơn so với người khác hoặc không có khả năng tu luyện nhưng nhờ một biến cố hay cơ duyên gặp được bảo vật nên quá trình tu luyện mới bắt đầu.

1. Cấp bậc trong truyện tiên hiệp:

+ Luyện khí: chia làm 9 bậc, đây là thời kỳ đầu của nhân vật chính khi bước chân vào thế giới tu tiên, thể chất mạnh hơn người thường một chút và có thể học một chút phép thuật cơ bản đây là cảnh giới thấp nhất trong giới tu tiên, có thể là đệ tử nội môn hoặc ngoại môn của môn phái.+ Trúc cơ: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi đạt tới cảnh giới này coi như đã chạm tới cánh cửa tu chân chân chính đây cũng là một bước rất quan trọng vì đây là căn cơ để xây dựng bước tiến lâu dài trong tương lai. Khi đạt tới cảnh giới này có thể sử dụng phi kiếm để di chuyển và có tư cách để trở thành đệ tử nội môn hoặc trưởng lão trong môn phái.

+ Kim đan: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi đạt tới cảnh giới kim đan coi như đã là người tu tiên chân chính, dấu hiệu là linh khí được nén để tạo thành một viên nội đan ở đan điền. Được xưng hô là chân nhân và có thể được chọn là đệ tử thân truyền và có thể chọn núi để mở động phủ.

+ Nguyên anh: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi tu luyện đến cảnh giới này gần như là trường sinh bất lão, dấu hiệu là kim đan đã nứt ra và chuyển hoá thành nguyên anh, dạng như bản thể của chính mình có khả năng xuất khiếu và chạy trốn khi bản thể gặp nguy hiểm. Nguyên anh có thể nhập vào một cơ thể khác tẩy xoá linh hồn để chiếm đoạt thân xác. Được xưng là chân quân hoặc lão tổ, có thể lập môn phái và thu nhận đồ đệ.

+ Phân thần: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Đặt tới cấp bậc này thần thức có thể chia thành nhiều phần và trở thành một cá thể độc lập. Phân thân dù có chết đi thì bản thể cũng chỉ bị ảnh hưởng nhẹ, nếu bản thể chết đi thì phân thân có thể tiếp tục tu luyện với tốc độ nhanh chóng để trở thành bản thể. Đây là cảnh giới cao tầng trong giới tu tiên thường là trưởng lão cấp cao của môn phái lớn.

+ Hợp thể: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi hợp nhất nguyên anh, thần thức, công lực thành một pháp tướng (dạng người khổng lồ) có uy lực cực lớn nhưng khi sử dụng hao tổn rất nhiều linh lực nên đây thường được coi là sát chiêu cuối cùng. Khi đạt tới cấp bậc này sẽ rất ít khi xuất hiện trừ khi xuất hiện bảo tàng quý hiếm.

+ Đại thừa: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Sức chiến đấu cao nhất của giới tu tiên có khả năng tìm hiểu được một phần quy tắc của thiên địa, sáng tạo ra không gian và bế quan trong thời gian rất lâu, chỉ xuất hiện khi môn phái đối mặt với nguy cơ diệt vong.

+ Độ kiếp: Tuỳ thuộc và sức mạnh hiện có và tội nghiệt sẽ phải chịu các cấp độ sét đánh khác nhau. Nếu trải qua được thì thiên đạo sẽ ban tặng ánh sáng công đức và cho lên tiên giới. Thời kỳ này nhân vật phải chuẩn bị rất nhiều bí kíp và vũ khí để đối phó với lôi kiếp.

2. Linh căn và thể chất khi tu tiên:

- Linh căn: Muốn tu tiên thì bắt buộc phải có linh căn thường được chia thành ngũ hành: kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Ngoài ra còn có biến dị linh căn như: băng, lôi, ám...

- Thể chất: Nam thì thường có thể chất thiên về dương như: cửu dương chiến thể, hoả viêm thần thể... Nữ thì thiên về âm như: huyền âm linh thể, băng cơ linh thể... Nữ thường bị bắt về làm lô đỉnh giúp người khác tu luyện. Thể chất thì có thể do trời sinh hoặc ăn nhầm thiên tài địa bảo mà biến dị.

Hoa Hạ, Đông Hải thành phố.

Màn đêm buông xuống, bây giờ là nóng bức mùa hạ, thành phố Đông Hải nhiệt độ mặc dù là ở ban đêm, cũng đạt tới kinh khủng tiếp cận 40 độ.

Một đạo cường quang tại trong thông đạo mộ huyệt xẹt qua, cầm trong tay cường quang đèn pin nam tử bốn phía chiếu xạ, tìm kiếm thông đạo vách đá cùng vòm, còn có cái kia đen nhánh phía trước.
Cường quang khoảng cách gần chiếu xạ vách đá lúc, trong bóng tối chiếu rọi ra nam tử bộ dáng.

Huyền Thiên đế quốc, Thiên U Thành.
Diệp phủ bên trong.
Một thân trường bào màu xanh thiếu niên, thần sắc hoảng hốt ngồi ở trên giường nhỏ, như đao gọt một loại gò má, hơi lộ ra tái nhợt, thế nhưng đôi mắt thâm thúy, lại sáng chói như ngôi sao, khó nén Lăng Vân ý.

Trong một gian phòng u ám, người thiếu niên lười biếng nằm trên giường, miệng thì thầm:

- Không ngờ chủ nhân của thân thể này cũng tên Diệp Trần, tướng mạo có ba bốn phần giống ta, không lẽ là đặc biệt chuẩn bị cho ta?

Trời mới tờ mờ sáng, Dương Khai đã tỉnh dậy, rửa mặt qua loa rồi cầm cái chổi trong góc bước ra khỏi căn phòng nhỏ đơn độc.

"Đáng chết!"
Từ Tiểu Thụ lại một lần nữa mở mắt thời điểm, hết thảy cũng thay đổi .
Đập vào mắt đi tới, là mạng nhện treo chếch trần nhà, là nhiễm bụi bặm bàn gỗ nhỏ, là thiêu đốt hầu như không còn ngọn nến đầu, là linh tính mười phần màu đen kiếm khí ...

Thiên có Cửu Trọng!
Lời đồn đãi Cửu Trọng Thiên trên, là Vô Thượng Chi Cảnh, từ xưa tới nay, có thể bước vào Cửu Trọng Thiên người, ít lại càng ít.
Vũ Mục Phủ!
Từng là vương triều Đại Viêm tiếng tăm lừng lẫy Vũ phủ một trong, nhưng hôm nay

"Cô nàng, có cái gì làm cho đại gia sướng một phát, đại gia cho ngươi vui mừng gấp mười."

"Cái gì, không chịu? Xem đại gia cầm ngân phiếu tát chết ngươi."

Tại Bạch Dương trấn, lầu hai Phỉ Thúy ngọc lâu.

"Vị Đạo gia này, tiểu nhân van xin ngài, thu ta vào sơn môn a, tiểu nhân vốn cũng là sống xa hoa chi gia, lại chịu khổ ác nhân tàn sát, một nhà cao thấp 300 miệng ăn mất sạch dưới thân kiếm, chỉ còn tiểu nhân cũng một cái ấu muội lẻ loi hiu quạnh, lang thang giang hồ, bởi vì ngưỡng màn Đạo môn uy