Dưới ánh đèn mờ nhạt, trong căn phòng rộng rãi mà lạnh lẽo. Ngoài cửa sổ đổ mưa to, nơi này là tầng thứ hai mươi tám, một người đứng bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn ánh đèn neon lấp lánh bên ngoài.
Đủ mọi màu sắc, xa hoa mà đồi trụy, nhưng lại hấp dẫn mọi người mê say trầm luân vào nó.
Sáng thứ hai Phương Quả nhận được một phong thư do lớp trưởng lớp cấp ba gửi tới, là thư mời tham dự tang lễ.
Người mất là Vệ Duy.
Phương Quả ngẫm nghĩ tận mười mấy phút mới nhớ ra Vệ Duy là ai.
Vệ Duy là bạn học thời cấp ba của Phương Quả, cũng là hoa khôi lớp cậu.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặt trời giữa trưa gắt đến cực điểm, không khí giống như bị nướng đến run rẩy, làm người ta có ảo giác không gian bị vặn vẹo. Đường lớn cạnh ga tàu điện ngầm nóng bỏng không thôi, chỉ có mấy chiếc xe vội vàng qua lại.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: Hàn Du
Lâm Tiểu An vừa ra khỏi đáy vực sâu.
Sống ẩn dật suốt mười năm, bên người ngoài nam nhân của hắn cùng ba hài tử, cũng chỉ có một ít mãnh thú được thuần hóa làm bầu bạn.
Edit & Beta: Calcium
Hà Thiên Lý không tin vào số mệnh.
Đỗ Vân Sinh lại mơ thấy hai tháng khi mình ở trong bản Khất La kia.
Bản Khất La nằm trong một vùng núi lớn xa xôi, nơi đó một nhánh tộc người Miêu thần bí đời đời cư ngụ, nghe đâu dân bản bất kể già trẻ gái trai đều am hiểu cổ thuật.