Mở đầu Tháng Hai, mưa bụi lất phất. Trên con đường lát đá chằng mấy ai qua lại, hai bóng người một cao một thấp loạng choạng bước đi dưới sự che chắn của chiếc dù giấy mỏng manh.
Tôi vẫn luôn tin rằng khoảng cách giữa cái xấu và cái đẹp có thể được bỏ qua. Tài năng, trí tuệ, tính cách, giống như một
Từ chỗ khách hàng đi ra cũng đã hơn hai giờ sáng, Ngô Quế Lan tạt vào quán ăn đêm làm một bát mì rồi mới về phòng trọ. Giờ này ngoài taxi cũng chẳng còn phương tiện giao thông nào nữa, cô lại tiếc hai mươi đồng, thế là đành miệt mài cuốc bộ
Một người vì mạng sống của mình có thể làm những gì? Người khác Mi Lâm không biết, nhưng nàng có thể vì nó mà hy sinh tất cả, bao gồm thân thể và tự trọng.
Đông —— Đông —— Đông —— “Hồng chung sơ khấu, bảo kệ cao ngâm. Thượng thông thiên đường, hạ triệt địa phủ. Thượng chúc chư Phật Bồ Tát chiếu sáng càn khôn, hạ tư pháp giới chúng sinh đồng nhập nhất thừa …” (Gõ một tiếng chuông, niệm bài kệ quý
Mùa xuân, tháng hai. Mưa phùn bay theo gió, hoa mận rơi như tuyết. Trong rừng trúc đơn sơ ẩn hiện ngôi đình lợp bằng cỏ tranh mộc mạc.
Bởi vì một nữ nhân, Huyễn Lang tộc gặp phải hoạ diệt tộc, cuối cùng chỉ còn lại ba người, Vương Giả Ngự, Thiên Tế Mạch, Minh Quỷ Liên —-  lời tựa ———-
Ánh trăng lành lạnh như nước, từ khung cửa sổ mở rộng lặng lẽ len vào cung điện xa hoa lộng lẫy, gió thu đêm mang theo hương thơm Dạ Hồng Linh làm mê đắm lòng người, lay động màn lụa như sương lam phất phới.
Một con lừa đen khỏe mạnh đang thong thả đi qua đám người, trên lưng chở một nữ nhân đang che cây dù giấy màu xanh da trời.