Âm thanh cười nói vui vẻ, tiếng người rộn ràng xung quanh sân trường.
Cánh cửa lớn rộng mở chào đón các học sinh, nhìn những người xung quanh cùng có bạn đến trường, bọn họ lần lượt đi vào, cũng chẳng ai để ý đến một nam sinh dáng người nhỏ nhắn.
-Mộc Miên... đừng rời đi nữa có được không? Anh chờ đợi em lâu lắm rồi.
Sở Hòa cấp tốc chạy đến bệnh viện, đến cả đôi dép cũng quên mang. Chân trần đạp lên vô số mảnh thủy tinh ngoài đường cũng không thấy đau.
Cậu chạy thật nhanh, thật nhanh đến bệnh viện.... Chỉ vì hy vọng có thể thấy Bạch Dương Vĩ vẫn an toàn.