Một ngày mới tới…
Cuộc sống vẫn luôn cứ hối hả…
Đôi lúc mình bỏ quên nhiều thứ…
Nhưng mà có những thứ cả đời muốn quên cũng không quên được…
Và tình yêu là một trong những thứ… Có người quên dễ… Có người cả đời không quên…
Tháng chín ở Tầm Thành lạnh hơn rất nhiều so với thành phố Nam Thành.
Tiếng gió xào xạc, Chân Diểu nhắm hai mắt lại chơi đùa với đóa hoa hồng trong tay, đầu ngón tay nhợt nhạt mảnh khảnh khẽ lướt qua từng cánh hồng đỏ tươi.
Dịch: Phi Phi
Ôn Thư Du và bạn học rời khỏi rạp chiếu phim, lúc chào tạm biệt, cô nhìn thấy bóng dáng anh cả mình thấp thoáng phía xa. Ôn Lãng Dật mặc sơ mi trắng và quần âu màu đen, áo khoác vắt trên cánh tay, vừa nhìn là biết mới gặp gỡ xã giao với ai đó.
“Anh!”.
Dịch: Phi Phi
Ánh sáng trong phòng ngủ rất êm ái, ngoài cửa sổ là cảnh đêm phồn hoa rực rỡ hai bên bờ sông. Ánh đèn rọi lên mặt nước được phủ một tầng nước sóng sánh mát lạnh, lập lờ bồng bềnh trong màn đêm.