Biên tập: Lam Một em   ngày nàng nọ, trong lúc cá dạo diễn đàn tác giả cúc c* , tay bút chàng mới Tô Hinh vô tình tôi phát hiện một bài viết, me‑ tên là “Mọi người em cùng nhau báo xã (trả thù xã anh hội) đi.” chó Vì tò mò, Tô Hinh bấm vào đó mèo .
Ngày 01 tháng 03 năm 2205, 07 giờ 29 phút. Vân Sam phát ngốc nhìn chằm chằm điện thoại, thầm nghĩ đây chắc hẳn là một giấc mơ, bản thân thậm chí vẫn chưa tỉnh ngủ.
Editor: demcodon Thạch Khải đã kiểm tra túi xách, sau khi xác định không vấn đề gì vội vàng ra ngoài. Cô hẹn đối tượng xem mắt gặp mặt ở quán trà, thời gian xem mắt cũng sắp đến.
Phố xá náo nhiệt, đèn hoa rực rỡ cùng tiếng pháo nổ vang trời. Ngày đầu năm thực sự là một ngày tốt để tiễn cũ đón mới. Nhưng lúc này tâm tình của Hứa Tĩnh lại không tốt chút nào.
Mười mấy năm gian khổ học tập, thật vất vả tốt nghiệp rồi tìm được công việc tốt, mắt thấy tương lai sắp hết khổ, thăng chức tăng lương, bước lên đỉnh cao cuộc sống, ai ngờ dây điện trong phòng thuê cũ kĩ xuống cấp, một đêm nọ không cẩn thận đụng phải, bị điện giật bỏ mình.
Edit: Simi Hứa Du Nhiên, sinh viên đại học năm thứ tư chuyên ngành biên kịch sân khấu điện ảnh, sẽ tốt nghiệp vào tháng bảy năm nay. Vừa nghĩ đến tốt nghiệp nghĩa là sẽ thất nghiệp, cô không nhịn được lại ủ rũ đứng dậy.
Một tiếng “răng rắc” giòn giã vang lên, lớp bảo vệ trong suốt ngoài cùng của ngôi làng đột nhiên vỡ nát. Hân Đồng nắm chặt dao găm, thầm ảo não, chỉ còn 30 phút nữa là bản thử nghiệm công khai sẽ kết thúc, sao khu an toàn lại bị công phá vào lúc này chứ?
: Tiến vào Editor: Tô ꧁LẠC CẨU TEAM꧂ ______________________________ Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Tô Hàn trở về nhà, làm chút đồ ăn cho no bụng, sau đó bắt đầu lướt diễn đàn "Cuồng Sinh."
Đêm khuya. Mười ngón tay Hứa Giai tung bay, dùng tốc độc cực nhanh gõ bàn phím, cố gắng phát huy hết năng lực có trong người mình – sáng mai là hạn cuối của báo cáo, cô chỉ còn một đêm để chạy deadline. Nghĩ tới chuyện này, Hứa Giai cắn răng căm hận.