Tôi từng nghe lời thề của tuổi trẻ không biết trời cao.
Cậu ấy nói, em sẽ yêu anh dài hơn cả một đời.
Tôi hỏi, yêu như thế nào.
Cậu ấy nói, nếu anh đến cầu Nại Hà thì đừng vội uống canh, chờ em đi tới cưỡng hôn anh trước mặt Mạnh Bà.
Dương Hàn thoăn thoắt viết tên mình lên bảng đen, sau đó quăng viên phấn đáp thẳng vào hộp.
Cô nàng gõ gõ bảng, nói: “Tên của tớ.”