Truyện đô thị là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống và xã hội hiện đại trong các thành phố. Thể loại này thường khám phá và mô tả cuộc sống của nhân vật chính trong môi trường đô thị, với các yếu tố như tình yêu, gia đình, công việc, bạn bè và những thách thức đặt ra bởi cuộc sống hiện đại. Truyện đô thị thường tập trung vào các nhân vật sống trong thành phố và gặp phải những vấn đề và mâu thuẫn của xã hội đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề như cuộc sống vội vã, áp lực công việc, khủng hoảng tình cảm, xung đột gia đình và đấu tranh để tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống.

Cốt truyện của truyện đô thị thường xoay quanh cuộc sống hàng ngày của nhân vật chính và những mối quan hệ của họ với những người xung quanh. Nó có thể mô tả cuộc sống trong khu phố, nơi làm việc, trường học, và các địa điểm đô thị khác, tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống thành thị. Truyện đô thị thường mang đến những câu chuyện gần gũi và đời thường, nắm bắt được tâm lý và trăn trở của con người trong môi trường đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề xã hội, như đấu tranh giai cấp, bất công xã hội, quyền lực và sự bất an trong thành phố.

Thể loại truyện đô thị có thể mang đến những thông điệp về tình yêu, lòng tin, ý chí và khả năng vượt qua khó khăn trong cuộc sống thành thị. Nó tạo ra sự đồng cảm và kết nối với độc giả, khi nó phản ánh và mô phỏng các trạng thái tâm trí và tình cảm của con người trong môi trường đô thị. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ô thị đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Trêu Chọc Hôn Nhân, Thiếu Chủ Bí Mật, Thiên Đạo Hệ Thống hay Tình Yêu Và Tội Ác.

Đem quần áo phơi khô ngoài ban công vào trong phòng, quần áo thơm mùi nắng khiến gương mặt dịu dàng của Minh Tư lộ ra nụ cười ấm áp, giống như dung hợp cùng ánh sáng mặt trời tràn ngập trong phòng ngủ.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Con người có thật là đáng sợ như vẻ bề ngoài mà chúng ta thường thấy không??? - Kêu nó ra đây cho tao!_ 1 thằng " gấu" lên tiếng.
Lại một buổi sáng với nắng, với gió với mây hoa lá, ong bướm và với tiếng chim hót líu lo rộn rã, tạo thành một hợp âm bắt đầu một ngày mới vui nhộn và an lành.
- Hỷ Trân! Vừa dừng xe trước cổng Trung tâm Ngoại ngữ, nghe tiếng gọi Hỷ Trân dáo dác tìm kiếm. - Ôi Thành Thục! Lâu quá mới gặp. Mày đi đâu đây? - Tìm. - Dạy ở trung tâm này à? - Ừm. Thành Thục hất mặt: - Thế còn mày? Hỷ Trân ngơ ngác:
Tôi tên là Tạ Tiểu Mai, lý do tôi có cái tên này vì cha tôi rất thích hoa mai, ông vốn có một bộ sưu tập cây kiểng nổi tiếng với hàng chục chậu mai nhiều kiểu dáng khác nhau.
“Huệ Bân, tớ chẳng phải đã nói không uống nổi thì đừng uống nhiều sao! Cậu nhìn mình đi, say bí tỉ, đi dứng siêu vẹo. Hôm nay cậu làm sao thế? Sao uống nhiều vậy. Cậu đừng trách tớ độc miệng. Nếu cậu cứ lắc tới lắc lui thế này, tớ đập cậu một cái bây giờ.
Cô nhóc Nguyên Linh đang lang thang trên phố. Hôm nay cô muốn xả hơi. - Haizzz! Đi đâu cũng có chuyện thế hả trời! Linh bực dọc nói khi thấy trước mặt là đám nhà báo đang chạy về phía cô. Chán nản, quay đầu định chạy thì cô va phải một thân hình vạm vỡ và - Á!!!!
Đứa con trai nhỏ mới lên 3 tuổi của tôi từ bên ngoài chạy thẳng vào trong bếp ôm chặt chân tôi. Thằng bé ngước cái mặt nhỏ đẫm nước mắt lên nhìn tôi, giọng nói ngọng nghịu: “Mẹ! Bo bị ngã”.