Chát1 Một người nam nhân với thân hình cân đối có bờ vai rộng, eo thon đứng đối diện Bạch Nhược hắn chẳng chút ngần ngại mà giáng xuống một bạt tay, kèm theo là một giọng nói đầy giễu cợt: "Cô mà cũng xứng vào phòng của tôi? Đừng nghĩ kết hôn rồi muốn làm gì thì làm tởm chết đi được.”1
Người mà cô yêu thầm suốt bao năm nay lại đi thích người con gái khác, ngoài việc vui vẻ chúc mừng cho mối tình của bọn họ thì chẳng thể làm gì khác.
“Giúp tao một lần, một lần này thôi, năn nỉ luôn.” Cô gái chấp tay ngang đầu, thái độ thành khẩn làm rung chuyển mọi người xung quanh, đối với tôi nó quá nhàm chán. “Về đi, tao với mày không liên quan, đừng dùng sợi dây nào để buộc tao lại nữa.”
“Các người bước đến tôi liền nhảy xuống đó.” Giọng nói nghẹn ngào của người con gái ở tuổi hai mươi với đôi mắt đẫm lệ. Nơi cô đứng là bờ rìa của cảng biển, chỉ cần lui một bước cơ thể liền hòa cùng sóng nước. Đôi nam nữ nam đứng đối diện một bước chân cũng không lùi.