“Hạc Viễn… A, hức… Hạc Viễn…”

Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ chiếu một vòng lên giường. Một Omega nhỏ xinh đang cuộn tròn trong vầng sáng ấy, nhìn từ xa như thiên sứ đọa nhập phàm trần thiên sứ.