Mùa xuân tươi mới đang dần trôi qua ở thành phố S tấp nập và xô bồ, những người trưởng thành đang bận rộn chạy đua với thời gian, thành phố S là nơi hội tụ những hào quang và danh vọng, thành phố được gọi là trung tâm ánh sáng khi về đêm.
Nhà họ Hạ có một vật bảo.
Hạ gia có ba cô con gái, theo thứ tự từ lớn đến nhỏ là Hạ Tình, Hạ Tâm, Hạ Thương.
Hai đứa em cách người con gái lớn hai tuổi, là song sinh nên y như đúc ra từ một khuôn.
Trong tình yêu có một loại lời nguyền đặc biệt nổi tiếng, được gọi là "Lời nguyền bảy năm."
Có thể bạn đã nhìn thấy nó ở đâu đó trên mạng xã hội, hay nghe từ một ai đó, hoặc đơn giản là đã đọc ở đâu đó.
"Lời nguyền bảy năm" Thứ mà chẳng một cặp đôi nào muốn va vào.
p class="watch-page-fiction-content">"Đây đây" Doãn Linh đặt xuống bàn trà đĩa bánh nướng mới ra lò nóng hổi, ngồi xuống cùng Lâm Ninh, chí chóe chanh chua nói."Hôm nay cơm gió nào thổi được bà Phàm đến chỗ bà cô đây thế?"Đĩa bánh đặt xuống, Lâm Ninh nhanh cầm lấy một chiếc bánh nướng nhỏ, thổ
Bình minh mùa hạ, ánh sương sớm trong sáng, nhẹ nhàng khẽ rọi vào căn phòng u ám. Nó dường như muốn đánh thức cô gái đang cuộn mình trong chiếc chăn màu xám, chiếc giường màu xám u tối giữa căn phòng tối màu.
Gần 2 giờ sáng tôi mới được người ta vác về đến cửa.
Mắt tôi đã díu đến cái mức không còn nhìn rõ cái gì nữa rồi, tay thì loạt soạt lục túi tìm chìa khóa.
Lúc đấy tôi quên luôn mất là trong nhà vẫn còn có người luôn.
Trịnh Minh Tâm bước ra từ cửa hàng tiện lợi với một túi đồ ăn trên tay, nàng đi bộ về phòng trọ của mình cách cửa hàng không xa, bầu trời 7h tối với những ánh đèn xanh vàng trên phố.