Trong một căn phòng nhỏ ánh đèn sáng chói chiếu vào gương mặt cô gái ngồi trước gương. Thợ makeup đang dặm thêm ít phấn cho gương mặt nhỏ xinh. Đôi môi được tô son tông đỏ rượu quý phái. Một cô gái đi tới nhanh tay uốn lại vài lọn tóc còn vương trên khuôn mặt xinh đẹp.
Cái tình cảm mơ hồ này ngay từ đầu vốn dĩ đã không nên có, đoạn nghiệt duyên này vốn dĩ là cô nên tự cắt đi. Nhưng tại sao càng quên lại càng nhớ, càng muốn dứt lại chẳng thể nào buông.
Dưới bóng trăng mờ ảo dáng người thiếu nữ cầm chiếc đèn hoa đăng nhẹ thả xuống nước. Nàng đẩy chiếc đèn hoa đăng ra xa. Gió luồn qua khe lá, xuyên qua mái tóc thiếu nữ xinh đẹp. Nàng quả là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.