Ngày mồng bảy tháng chạp, tuyết rơi đầy trời.
Chiêu Ngạn ì ạch vác cái thân vừa mệt vừa đói lã về đến trước cổng Tam Thanh Quán.
Thật ra cái quán nghèo nàn xập xệ này không phải do hắn xây, những vị thần trên bức tranh cũ rích treo bên trong cũng không phải do hắn nguyện ý thờ.