Phần I: MÙA HÈ MUÔN NĂM
Chương 1: TRẦN, LÂM, QUA
Edited by Gracie
"Tuýt..."
Sân thể dục rộng lớn bỗng dưng truyền đến một hồi còi, sau đó tầm mười mấy bóng dáng cao gầy lần lượt dừng lại trước vạch đích trên đường băng.
Cuối tháng sáu, là giữa mùa hè ở Tây Thành, bầu trời không một gợn mây, không khí đầy oi bức không yên, có làn gió mát nhàn nhạt thổi giữa những bóng cây.1h30 trưa vẫn đang giờ nghỉ trưa mà lớp 6 vẫn ồn ào giống như một cái chợ, mấy đứa con trai dãy sau ngồi chơi game với nhau, miệng chửi tục vài
“Năm thứ hai mươi sau khi tôi chết, chồng tôi là Vệ Mẫn sắp kết hôn rồi.”
_
Tôi và Vệ Mẫn quen biết nhau từ cái hồi đi học cấp ba.
Edit: An Tĩnh
Đêm khuya, một tiệm net trên phố vẫn sáng đèn. Bên trong tiệm, một nam sinh gõ bàn phím phát ra tiếng cạch cạch, đôi khi còn có những tiếng mắng chửi tục tĩu.
Đêm khuya rét đậm, tiếng còi chói tai, gấp rút từng hồi từng hồi phá vỡ đêm đông yên tĩnh.
Vài phút sau, nhiều xe cấp cứu liên tiếp dừng lại trước cổng cấp cứu của Bệnh viện Nhân dân số 1 Thành phố.
"Theo thông tin của đài khí tượng, cơn bão Con bướm sẽ đổ bộ vào Dung Thành vào giữa tháng này.
Đề nghị các đơn vị và toàn thể nhân dân làm công tác phòng chống lũ lụt trước và hạn chế ra ngoài trong những ngày mưa bão.
"
Chờ đến mây tan thấy trăng sáng
Văn/Tuế Kiến
“Thiệp mời của tôi là thiệp cưới của em”
– [Lời chúc đám cưới] Trần Dịch Tấn
1.
“Lương Nguyệt Minh sắp kết hôn rồi.”
Hai mươi năm sau khi tôi mất
Văn/Tuế Kiến
“Hai mươi năm sau khi tôi mất, chồng của tôi – Vệ Mẫn phải kết hôn rồi.
”
–
Thời điểm Ôn Từ gặp Vệ Mẫn, là vào mùa đông lạnh nhất lịch sử ở An Thành.
Thôn Ngô Đồng nằm ở một vị trí hẻo lánh, không có phương tiện công cộng đến thẳng, đường đi ra vào thôn vừa dài đằng đẵng vừa rườm rà, giữa chừng còn phải thay đổi phương tiện giao thông liên tục, phải bôn ba trên đường cả ngày.