Cô gái nhỏ tay cầm một phong thư màu hồng phấn đứng nấp sau bức tường, căng thẳng nhìn bóng lưng người con trai trước mặt.

Dưới ánh tà dương, cái bóng đổ dài in trên vách tường càng khiến cậu trông cao ráo và có phần mảnh khảnh.

Tiêu Hàn mệt mỏi mở mắt...

Giây thứ nhất, bình thường...

Giây thứ hai, có chút lạ...

Giây thứ ba, đảo mắt...

Giây thứ tư, hoảng hốt bật dậy...

Giây thứ năm, "Cốp"...

Sau năm giây ngắn ngủi, Tiêu Hàn ôm đầu kêu lên.