Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Hạ Noãn, phú bà Bắc Kinh, người đẹp, tiền nhiều, đem lòng thầm thương bông hoa kiêu ngạo của Học Viện Cảnh Sát - Giang Dẫn Xuyên. Sau một tháng lạt mềm buộc chặt không đem lại hiệu quả, cô sốt ruột thuê người b.ắ.t anh về... "Bên ngoài đều là người của em, anh chạy đằng trời."
1. Bố tôi tức giận muốn đi tìm tôi nhưng mới vừa đi được vài bước thì ông dừng lại. Bởi vì có một nhóm khách hàng đang đến gian hàng mua bánh. Vừa chửi, ông ta vừa ném chổi xuống chào khách. Sau khi ông ta bán hàng cho khách xong, ông ta đã quên tôi rồi.
Lúc họp lớp với bạn học cũ, Kỷ Dương gắp nấm vào chén tôi, cười nói: “Hàm Ấu, món nấm em gọi này.” “Nướng hơi cháy tí, vừa hay...” Hắn bỏ dở câu nói, động tác khựng lại giữa không trung. Tôi cúi đầu, chậm rãi nhai nuốt đồ ăn trong miệng, không nói gì, cũng không nhìn hắn.
1 Kiếp trước, em gái thi đại học không tốt, đau lòng ra ngoài giải sầu. Hơn một tháng sau, tôi thu dọn hành lý, chuẩn bị đi đến ngôi trường đại học lí tưởng. Cô ta lại quỳ trước mặt tôi khóc lóc. “Chị ơi, chị cứu em với.”
Hàn Bích là một con rắn trắng thành tinh. Lúc hắn chịu lôi kiếp bị sét đánh đen thui không có sức phản kháng, ta nắm lấy thời cơ ôm hắn chạy trốn.
1 Sau khi chuyển trường, tôi vốn là ngồi cùng bàn với Hách Hoan. Không nghĩ tới trùm trường vẻ mặt “Người lạ chớ lại gần” lại ngồi ở chỗ bên cạnh tôi. Tôi vừa mới đến lớp học đã thấy một thiếu niên đang nằm sấp ngủ trên bàn mình.
Khi tìm ra Tần Diễm ở quán bar Mê Ly, đầu óc tôi nổ tung. Hắn ôm cô bạn thanh mai ăn vận mát mẻ, đè nửa người lên cơ thể cô ta. Mắt say lờ đờ, áo quần nhăn nhúm, cả người phóng túng bất kham.
1. Vào ngày tôi được cứu thoát, bầu trời giăng kín mây đen. Nhưng lúc được bế ra, tôi vẫn bị ánh sáng bên ngoài làm cho chói mắt đến rơi lệ. Nhẹ mỉm cười nhìn về phương Bắc... Nơi có người tôi yêu nhất, Tống Tri Niên. Tôi nhớ hắn, nỗi nhớ xuyên suốt ba năm qua.
1. Tối ngày thứ ba sau khi tôi và Chu Duật Xuyên đính hôn, chị dâu anh vỡ ối. Anh trai anh ở nước ngoài, buổi tối khi nhận được điện thoại của mẹ Chu, Chu Duật Xuyên lạnh nhạt nói: “Thật phiền phức. ”