Hai tiếng sấm vang lên, mưa như trút nước. Cơn mưa to bất thình lình kéo đến, Trần Nham đang đứng trên bờ ruộng vội vàng thu dọn dây micro, phía trước, Tiền Văn cầm máy quay phim chạy trối chết đến căn nhà gỗ.
Từ sáu giờ rưỡi sáng đến tám giờ tối, mỗi chuyến phà ở đây cách nhau một tiếng. Gần tối, người và xe lên đảo rất nhiều, ô-tô xếp thành hai hàng ở giữa, xe máy, người đi bộ chia ra con đường nhỏ ở hai bên. Chung Đình đặt vé xong vào mười mấy phút trước, cô đeo kính râm ngồi trong xe.
Nghỉ giữa tiết, vườn trường bừng bừng sức sống.
Lúc Tôn Tâm Nghiên bước đến gần cửa phòng bệnh, tiếng cười từ bên trong truyền ra. Có hương hoa nhàn nhạt trong không khí, sáu bảy người trẻ tuổi đang ngồi vây quanh giường bệnh. Bỗng có một người nhìn ra cửa, ánh mắt tràn ngập niềm vui: “Mọi người mau xem ai đến này…”