Nàng có một cuộc sống cực kỳ nhàm chán và buồn tẻ với nàng thì cả cuộc sống đó chỉ có hai thứ yêu nhất đối với nàng một là đọc tiểu thuyết võ hiệp cổ trang và đắm mình vào nhân vật chính, hai chính là tiền.
Vào một đêm mưa tầm tã, một sinh linh nhỏ bé chào đời, nàng vừa chào đời không bao lâu đã bị người thân quấn cho một chiếc khăn mỏng bỏ lại nơi miếu hoang. Cô bé cất tiếng khóc vì đói, vì lạnh hay khóc vì vừa chào đời đã đón nhận sự ghẻ lạnh của những người ruột thịt.
Tại một cửa sơn cốc âm u tĩnh mịch một nữ tử có khuôn mặt hết sức thanh tú, nàng trố mắt nhìn chiếc giỏ trúc đựng đứa trẻ sơ sinh đang gào lớn kia mà cảm thấy sức sống con bé thật đáng nể phục.