Xác suất để lần xem mắt đầu tiên trong đời lại gặp phải đối tượng mình thầm mến thời thanh xuân là bao nhiêu phần trăm?
Câu trả lời là, một trăm phần trăm.
Ít nhất với trường hợp của Từ Đông Đông hiện giờ thì chính là một trăm phần trăm.
Đời này của Đường Tiểu Mẫn đều rất tự hiểu lấy mình, bởi vì biết tính cách của mình là hèn nhát nhu nhược, cho nên chưa bao giờ cãi nhau với người khác tạo thành xung đột.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối tháng năm, đêm ngắn ngày dài, lúc chạng vạng, ánh mặt trời vẫn chói chang như cũ.
Bạn có tin cái tên của một ai đó sẽ đem đến sự nguyền cho người đó cả đời không?
Nếu như người đó có vẻ ngoài không xinh đẹp lại còn tên Tống Tuệ Kiều, thì việc này hoàn toàn có thể xảy ra.
“Tống Tuệ Kiều.” Giáo viên gọi lớn tên cô.
Lúc Tiểu Yến gọi điện thoại tới thì Trình Vi đang đi dạo triển lãm, cô nhận máy, đầu bên kia ngay cả câu chào hỏi cũng không có thì đã nói vào chuyện chính luôn: “Trình Trình, thay mình đi tham gia buổi họp báo lúc ba giờ, viêm ruột thừa của mình lại tái phát phải đi truyền dịch.
Edit & Beta: The Mooniesss
Bìa: Nguyệt Dạ
“Ha ha. Cậu toi đời rồi…”