Dưới tiết trời nắng gắt của hè tháng bảy. Hai bóng dáng uyển chuyển kia vẫn không ngừng nắm tay nhau dạo quanh khắp con phố. 
"Chậc chậc! Thế là lại bị đuổi việc, ông giám đốc đáng ghét đấy, rồi cứ đợi xem có ngày..." - Tô Hiểu Du bước ra từ công ty lớn, mặt mày cau có lẩm bẩm tức giận, đầu đội trời chân đạp phành phạch dưới đất. "Thật tức điên người đi mà!"
“Hả? Cái gì cơ?” Cố Tiểu Khả há hốc mồm, hai mắt xoay vòng vòng, tay cầm mà chỉ sợ rơi chiếc điện thoại. “Hả hả cái đầu cậu.
Bên ngoài trời nổi giông tố đùng đùng tựa như đang thay một người trút lên sự giận dữ. Từng hạt nưa nặng trĩu rơi lộp độp trên mái hiên nhà, rào rào dưới ngói đỏ đắt tiền của tòa lâu đài tách riêng biệt sâu bên trong một khu rừng.