Giữa màn mưa trắng xoá, y gắng gượng lê thân đầy máu tươi, ráng chống đỡ đến bên hồ sen sau biệt viện. Từ bao giờ chung quanh chẳng còn ai nữa? Từ bao giờ bản thân phải tự trang trải như ngày trước? Từ bao giờ nhận ra rằng đoạn tình cảm này chỉ có y trao đi và tin tưởng?