Hè năm nay trời nắng dị thường, đang mơ
màng trong giấc ngủ Nhiếp Như liền bị ánh nắng chói chang của mặt trời
cùng tiếng chuông điện thoại nháo dậy. Khẽ day day thái dương nhằm xoa
dịu cái váng đầu khi mới thức dậy, gần đây cô thường rất hay ngủ. Mỗi
Chuyển ngữ: Kỳ
Bụng sôi rột rột, sói Nguyệt lảo đảo bước đi, cố gắng nhẫn nại co ro thân thể lại càng thêm hoa mắt choáng váng. Đột nhiên, mùi thịt tuyệt vời nồng đậm chậm rãi bay vào trong mũi nàng.
Mùi hương cỏ xanh xộc vào mũi, Lục Cẩm Diên run run lông mi, từ từ mở mắt.
Đập vào mắt là một mảng màu xanh lục xa lạ, những ngọn cỏ xanh cao quá đầu nàng mang theo hơi ẩm ướt của sương sớm và sau cơn mưa phùn.
Trong địa lao âm u, loang lổ vết rêu xanh, xen lẫn mùi hôi thối mục nát bốc lên nồng nặc và tiếng kêu gào thảm thiết không cam lòng khiến người ta hoảng sợ.
"Thả ta ra!"
"Ta vô tội, mau thả ta ra!"
Trong địa lao âm u, loang lổ vết rêu xanh, hoà cùng mùi hôi thối bốc lên nồng nặc và tiếng kêu gào thảm thiết không cam lòng khiến người ta hoảng sợ.
"Thả ta ra!"
"Ta vô tội, mau thả ta ra !"
【Bùi Ôn Du…… Chân của anh ấy……】
***
Tiết Huệ Vũ đã chết, ký ức dừng lại ở khoảnh khắc đối diện với chiếc xe tải lớn đang lao tới “Oanh” một tiếng tông cô bay lên.
Chiếc xe tải lớn giống như say rượu mà lắc lư trái phải.
Kỳ Dung, Truyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh
Trong địa lao âm u, màu đồng xanh loang lổ, hương vị hôi thối mục nát, cùng với tiếng người sợ hãi cùng không cam tâm kêu gào thảm thiết.
"Thả ta ra ngoài!"
"Ta vô tội , thả ta ra ngoài!"