Nam Hân Nhạc ôm chặt lấy thân đệ đệ ba tuổi, hai mắt kinh sợ nhìn chằm chằm Cấm vệ quân bao vây bốn phía.
Nam Ngụy Tử biết nàng không giống với người khác.
Đó là một con thú hung dữ. Cho dù bề ngoài giống người, nhưng cặp mắt màu vàng kia lại tràn ngập thú tính, nhe răng vươn tứ chi, xích sắt trên cổ không thể kìm được dã tính của nó, yết hầu nó luôn phát ra tiếng gầm nhẹ cảnh giác người ở ngoài lồng.
Không nghĩ để ý
Nhưng vì sao chỉ cần nhìn không thấy ngươi
Tâm đang tốt lại trở nên luống cuống……
Đầu thu, gió lạnh.
Khoảnh khắc bước ra khỏi cửa điện, Diêm Vũ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nơi chân trời.